Pages

Showing posts with label Notes. Show all posts
Showing posts with label Notes. Show all posts

Friday, December 3, 2021

Khế ước ngẫu nhiên

 Để tạo một số ngẫu nhiên từ 0 tới x, ta phải nhân số cực trên, chính là x, với Math.random().

Giả sử x là hai từ/tiếng đầu tiên trong Kiều, như người ta nói, đời người, số random kia ắt sẽ mỗi người một phận, đã được destined đặt trong khế ước nào đấy, nếu có, với thượng đế.

Nếu có ai đó, như mệ, mà cuộc đời ưu ái thương tặng con số random ấy lớn hơn số cực đại kia, thì cũng là ơn riêng.

Xin vĩnh biệt mệ, người vẫn hay cho chúng tôi những con cá khô mỗi lần giáp hạt.

Trên đời lại vắng một người thỉnh thoảng hỏi tôi, hế lô, chúng mày kiếm ăn ra sao. À, ý là cần cá khô thì mần răng tao không biết, cứ mò về với ngôi nhà có rặng phi lao nhé.

Ai cũng ngơ ngác. Con mèo chắc cũng thế, khi căn nhà bắt đầu vắng tiếng ai đó…

Biển đang cuộn sóng. Nước quanh làng lềnh phềnh. Góc nhà, một bịch cá khô lủ khủ vẫn lủng lẳng bất cần. À, cho những đứa nào cần nhé. Của mệ đấy.


Thursday, May 20, 2021

Covid vào thành

 Nổi tiếng nhất huyện tôi là Chí Phèo. Nổi tiếng nhất làng tôi là Tạ Biên Cương.

Giờ làng nổi lềnh phềnh trên mặt báo vì Covid 19. Ngày thứ hai bị phong tỏa với gần chục ca. Sáng nay, sau khi một cháu lớp đệ nhất dương tính, cả lớp cháu mấy chục bé rồng rắn tí xíu "lên đường" cách li 21 ngày. Bố mẹ nước mắt trông theo. Biết làm sao.

Tôi cũng không biết phải làm sao. Chỉ mong tất cả mọi người bình tĩnh và bình an. Sinh ra và lớn lên ở làng, bạn sẽ như có họ với tất cả mọi người vậy.

Mẹ tôi chắc lại nói, đấy, ma quỷ con ạ. Có thể covid là một trò đùa của Thanos với mã vạch 69X. Mà kệ nó đi mẹ ạ. Mẹ cứ ở trong nhà với đàn gà là được. Thóc còn rất nhiều đúng không ?

Tuesday, May 11, 2021

Covid vây thành

 Làng tôi cách tâm dịch covid lần này có một cánh đồng. Không thể không hoảng hốt khi nghe em tôi nói, covid nó đang đánh võng quanh làng rồi anh ạ. 

Không biết những vạt hoa trồng vội trên cánh đồng có trổ bông mùa này? Tiếng chuông nhà thờ vẫn sẽ bình an như thế? Tôi thật không dám tưởng tượng khi nhớ lại cảnh người ta "thui" các xác chết một cách vội vàng và xuề xòa ở đẩu đâu Ấn Độ.

Trong cơn mưa tầm tã tôi tiễn cha, lần cuối, lên cánh đồng làng gần 10 năm trước, có những khoảng khắc tôi đã cảm thấy mình bất lực đến tuyệt vọng. Từng bước chân một tiễn ông, từng ngôi nhà xe đi qua, những cơn thốc giật của giông gió... Từng giây phút một, tôi có cảm giác mình và mọi người như đang lang thang trong một cái địa ngục trần ai vậy, lửa phần phật thổi, chẳng có ai đuổi phía sau, nhưng phía trước vô định và tuyệt vọng.

Bất chợt cái cảm giác ấy trở lại trong một chiều hay tin covid đã đánh thành tới nơi rồi.

Chỉ mong là, có lẽ, tôi đã nghĩ quá nhiều.

Friday, March 5, 2021

phận thợ dạy

- “Dạ cụ, bạn cụ, cậu thợ dạy lại gọi điện thoại ạ!”

- “Lại hẹn nợ tạm bợ? ”, cụ Nghị bụng phệ, giọng lụ khụ vặn vẹo. 

Thợ dạy lạch bạch chạy lại đoạn cụ Nghị ngụ.

- “Dạ cụ, bệnh dịch đại nạn, định bụng mượn cụ chục bịch gạo, hẹn nợ một chặp ạ...", thợ dạy ngượng nghịu.

- "Thợ điện mượn tạ gạo, thợ dạy mượn chục bị. Bệnh dịch, thợ được dạy, tạm vậy. Chạy vạy đặng vượt đại dịch. Mẹ bọn khựa, loại dựng chuyện bệnh tật. Chuyện gạo thợ dạy nợ... “ cụ Nghị giận. Đoạn “thợ dạy mượn gạo”, giọng cụ dịu lại.

- “Dạ cụ, thật ngại. Phận thợ dạy đạo mạo, gặp dịch bụng sạch gạo, tội thật. Cụ thiệt lợi hại. Thợ dạy nợ cụ”, thợ dạy biện bạch.

- “Được”, cụ Nghị gật gật.

- “Dạ, dạ cụ...”, thợ dạy cậy miệng.

- “Thợ dạy, cậu bạn nhậu cụ, dạy cậu đại cụ, lại ngại ngại vậy?”,

 - “Dạ cụ, thiệt ngại. Thợ dạy định ...định... mượn cụ một triệu ạ”, thợ dạy sượng miệng.

- “Một triệu?”, cụ Nghị định bụng thụi thợ dạy một bịch.

-“Dạ, hẹn cụ nợ một triệu, cộng chục bịch gạo mượn cụ đợt nọ ạ”.

-“Liệu thợ dạy định bụng xạo cụ? Cụ cực giận bọn xạo xạo”. 

Phận thợ dạy, mọi việc trọng đại tạm gạt, lục đục sự nghiệp học, dạy học. Cụ Nghị lặng lặng. Lộn ruột, thợ dạy bợ đại cục gạch, định bụng... đập bậy.

-"Được, thợ dạy ạ, cậu bạn cụ, một triệu vậy”, cụ Nghị sợ chuyện bậy. Thực bụng, đợt bệnh dịch, cụ định bụng... kệ cụ bọn thợ dạy. Trộ mặt thợ dạy giận giận, cụ sợ.

- "Dạ, cụ rộng lượng ạ. Cụ nhận một lậy ạ”, thợ dạy loạng quạng. 

Đoạn, thợ dạy chạy một mạch lại chợ. Một triệu rượu thịt. Một lậy một triệu. 

Chuyện thợ dạy dại dột phận thợ nhậu, một chuyện lạ... một chuyện bịa bậy bạ...

Monday, February 22, 2021

Saturday, February 13, 2021

phụ nữ Huế

 Tôi phải lấy làm ngưỡng mộ những o những mệ người Huế.

Phụ nữ Việt, sinh sống thôn quê, phần đông vai u thịt bắp, gánh gồng gia đình. Nuôi heo đặng nuôi con. Phần lớn khó nghèo và đáng ngưỡng mộ.

Nhưng ở Huế, cái đói khổ có phần khốc liệt hơn. Những người đàn bà suốt đời, phần lớn, bị trói buộc vào rất rất nhiều những quy định không thành luật của tập tục lề thói, khiến cho họ đánh mất đi sự tự do và bản năng sáng tạo. Những cuộc đời lặp lại trong vô thức. Nhẫn nhục, tuân phục và không dám phẫn nộ hoặc phản kháng.

Trái ngược với sự chặt chẽ đến khô khan của tục lệ mà người phụ nữ tuân phục, đa số nam nhân được ưu ái và do đó thường phóng túng, phóng khoáng hơn hẳn, tuy rằng kha khá người, vì thế, kỉ luật yếu. 

Nhiều nhà thơ mà không phải văn, có thể từ đây xuất hiện. 

Những người phụ nữ tội nghiệp và yếu đuối nhẫn nhịn đến trọn đời. 

Việc cuối cùng họ thường làm là trao lại của cải và cả thái độ sống ấy cho con cháu. Như một di sản.

Chúng ta không có bước nhảy nào cả. Sự phóng túng nam nhân và sự nhẫn nhịn khắc kỉ nữ giới, ở đây, vẫn như hai đoàn tàu ngược chiều.