Pages

Tuesday, November 29, 2016

Đặt tên

Trung và Vượng là đôi bạn khác xã, ngồi cùng bàn, chung một lớp chọn Toán hồi cấp ba. Ngày chia tay 31/5/2001, trong cơn say bia hơi, Trung nguệch ngoạc ghi vào sổ lưu bút dở hơi mà Vượng nghĩ là sẽ lấy làm kỉ niệm, đại loại như sau: Tao say cmnr, nói thật lòng, mày là thằng bạn thân nhất của tao.

Sau 15 năm ra trường, thằng Trung vẫn chưa liên lạc lại. Nó uống say thì tất nhiên là nói thật lòng, nhưng mà nhiều khả năng ý nó là, bạn thân thì mày phải hiểu là thân ai nấy lo nhé.

Trung thân mến, thực lòng là tao nhớ tên mày vì chỉ cần lộn ngược thứ tự tên này thì tao nhớ ông Thành viết Rừng xà-nu đồ rứa, với lại cái chân mày lồng ngồng khi xưa đá bóng suốt trông vui vãi, cái thời bọn mình vỡ hết cả mông với mòn hết cả đít nhễ nhại chạy nhảy lăn ra cỏ, rồi sau đó ù té lùa mình xuống ngay ven sông Châu nước xanh ngắt tắm với đi tiểu trộm. Tất nhiên là tao vẫn nhớ cái nắp bình tông mày cho, khi tao lên nhà mày chơi duy nhất một lần.

Giờ tao nghĩ lại, chắc mày đã đặt tên nhầm rồi, về mối quan hệ ấy. Mày nghĩ sao khi tao biết đức tin mà không có việc làm thì nó chết thôi. Tao biết là mày không còn hay đi tiểu trộm dưới sông như trước nữa, mày cũng không còn đi cái xe đạp lêu nghêu lên tận sông Hồng, nhà mày. Nhưng mặc xác mày nhà cao cửa rộng hay sếp bự ra sao, mày vẫn chỉ là thằng đi tiểu trộm dưới sông trong mắt tao.

Giá như hồi xưa mày rủ bọn tao lên đê rồi đi bẻ trộm ngô nướng, hun khói ngút cả cánh đồng, thì giờ tao sẽ quên thôi việc mày đi tiểu trộm để nhớ cái mùi ngô nướng vướng víu cả mấy mươi năm.

Qua việc này thì tao thấy, đôi khi chúng ta hay đặt tên nhầm cho sự vật hoặc các mối quan hệ, hay là chúng ta có quy chiếu khác nhau chăng? Thôi kệ mày, thằng đi tiểu trộm dưới sông Trung ạ. Tao chỉ nghĩ là nhiều mối quan hệ chẳng cần phải đặt tên gán nhãn làm gì cho nó vướng víu. Cứ vậy vậy thôi là được, lên gân lên cốt làm mịa gì.