Đôi khi lang thang trong cô đơn mênh mông, nơi tim ta ngân rung bao
thanh âm xa xôi, ta chơi vơi miên man theo du dương ghi-ta khuya đêm.
Thôi tôi vô ngay đây.
Nguyên nhân sâu xa, theo tôi, do tôi hay lan man, như ông điên hay khoe
khoang linh ta linh tinh văn
chương đau thương không ai ưa. Xưa tôi ngu
si đam mê không như ai, đâm đơn thi văn khoa kiêu căng không vương
khuyên răn cha ông. Tôi hăng say chuyên tâm lao vô kho văn chương, sao
cho tâm tư bao thâu, truy nguyên bao câu văn thơ uy nghiêm xa xưa. Tôi
mong tôi như ông thơ tiên, nhưng cha tôi không tin, chê tôi mai đây như
ông thơ điên thôi. Cha tôi khuyên, con ơi, nghe cha đi, văn thơ cao siêu
nhưng điêu toa, nghe hay nhưng không sinh ra cơm, nghe vui nhưng đâu
đưa con lên ngôi sao. Con tu tâm lo xoay money cho tương lai con nghen.
Không nên đam mê lung tung.
Tôi không tin, tuy hơi hoang mang.
Tôi mai đây tuy không mơ cao như sao, tôi ưa hư danh bao lâu nay, nhưng
tôi không tin bao đam mê cao siêu uy nghiêm tôi tôn vinh, không đưa tôi
lên cao cao. Money tuy không nên chê, nhưng cô tôi khuyên, ta nên đam mê
yêu thương tha nhân, thay si mê money, ôtô.
Hôm nay, sau khi coi
thân tôi ra sao, tôi xin nhân lên face nơi đây la to lên. Em ơi, xin
vui theo y khoa hay công nhân, hay nông dân theo trâu luôn, không nên
đâm đơn vô nơi mơ trăng yêu thơ. Không nên ngu ngơ như tôi.
Đam
mê em ra sao ư? Không lo, em ơi, coi văn chương như anh em, xem qua ra
sao. QUÊN NGAY! Không nên ưu tư trong khi em lơ mơ cơm rau. Nên yêu văn
nhưng không nên theo. Bao lâu nay tôi loay hoay mong thơ ra cơm, đâu ra
chi mô. Sao tôi ngu ngơ theo trăng trong khi ngô khoai không mon men,
ôtô đâu mơ.
Em ơi, không nên theo tôi! Mong em thông minh hơn tôi, bao lâu nay ngu si. Thôi, tôi busy lo cơm canh chan thơ văn đây.