Pages

Friday, October 14, 2016

Nobel văn chương 2016

Trong ngày ông nhạc sĩ, thi sĩ gì đấy được xướng tên với giải Nobel, lôi ông Nobakov thịnh soạn ra chén thù tạc cho một cảm giác khoái hoạt không nửa vời.

Chỉ với một câu, trong số rất nhiều câu: "A few feet away, under a swaying and dripping tree, a tiny unfledged bird was helplessly twitching in a puddle" (Cách đó vài bước chân, ngay dưới tán cây rung rinh sũng nước, một chú chim bé xíu tội tình co quắp tuyệt vọng trong vũng nước.), tôi nghĩ, ông này đáng được Nobel vì tội chém gió... bài bản.

Truyện này của ông được dân semiotics và dân thích-tưởng-tượng- aka nhiều chuyện - chém tới cả trăm biểu tượng đủ các loại, in cả sách, như là ăn theo, hoặc học đòi The lost symbol, hay là Inferno của một ông nhưng mà là heo nái, đẻ khỏe vậy.

Với tôi, tin về Nobel, bây giờ, giống như là tin nông dân phát minh ra máy cày biết vẽ trên cánh đồng, trong khi họ mải miết làm thơ và tán gái, vốn thường là bà vợ. Và trời cao đất dầy sẽ núp trong từng luống cày... đảm đang. Trong khi ấy, thằng con đầy tháng thèm bú tí mẹ đã gắt lên ở hiên nhà, nơi làn khói lam chiều cuộn từng vòng mỏng tang nhẹ hều bay lên.

Và thế giới của chúng ta, giờ thì, chắc là giới hạn ở cái trình duyệt vậy.