Monday, June 6, 2016
Đường Tăng ở Tây Lương nữ quốc
Số là tập 16, Đường Văn Tăng cùng chúng bọn phởn phơ ghé Tây Lương nữ quốc. Vốn bậc cao nhân, thất tình lục dục không màng, vậy mà lần này, xem ra chàng khó tránh khỏi mắc bẫy lưới tình. Đường Văn Tăng dường như đã thực sự rung rinh trước tấm chân tình của vị tây lương nữ quốc. Phút bù giờ, đêm thật khuya, chàng và nàng có chiều xuyến sao, khoảnh khắc nhà sư như chuông treo chỉ mành, kiệt sức kháng cự trước tấm lòng nữ nhi, "ngự đệ chàng ơi", blah blah.... Bỗng dưng gió rít, một luồng hơi có chưởng lực cực mạnh ở đâu ùa tới, trong u mê lả lướt, một ả yêu tinh thân hình diễm kiều tuyệt sắc, tay chơi nguyệt cầm, tiếng đàn như quỷ khốc thần sầu, oánh cho Chư Văn Giới một bữa tơi tả, lại đả cho Tôn Văn Không một phen choáng váng. Nhanh tay, ả thổi một luồng khí lạnh thấu xương, mang theo sức mạnh ngàn cân, trong chớp mắt lùa ngay Đường Văn Tăng vào một xó, đoạn tóm gọn chàng khỏi vòng tay nữ quốc vương. Cảnh tình si oan trái, may thay, và tiếc thay, không thành.
Đường Văn Tăng hoảng hốt hết sức. Nhưng trong lúc toàn thân xoay tít thò lò, chỉ tích tắc, chàng chợt nhận ra nữ nhân này đã giúp chàng tỉnh ngộ. Chàng băn khoăn, không biết vì động cơ nào mà nữ nhân này cứu mình. Khó nghĩ quá, chàng chép miệng, đầu ong như búa bổ.
Tất nhiên, ả đâu rảnh để cứu Đường Văn Tăng. Ả cũng sắc giới, vì chàng. Ả hoàn toàn có thể luộc giò chàng lên nhâm nhi khi chán, tha hồ trường sanh bất tử, rồi chán thì nửa ngày đường vân kiếm gì funny hơn.
Giả sử không có ả, nhiều khả năng Đường Văn Tăng đã sa ngã. Thầy trò ai về nhà nấy. Chư trưởng lão lại chả được một phen hôi của, quay lại nghề bốc vác với chăn heo, tôn trưởng lão tha hồ bay nhẩy chém gió, làm MC kiếm tiền, còn xa trưởng lão lưới cá nuôi thân.
Sau khi bị thu phục, hẳn nhiên, các bậc thượng tôn sẽ gật gù, đấy, nhờ cái con rết chết tiệt ấy mà Đường Văn Tăng thoát nghi án lạm dụng cảnh đơn chiếc của chúng sanh mà nỡ lòng thả một đóa độc tình đơn.
Thoát kiếp nạn, Đường Văn Tăng hồ hởi lên đường. Chàng tự nhủ, mọi thứ đều có duyên số. Biết đâu, ả yêu tinh cũng chỉ làm theo nghĩa vụ, haizz, chàng nghĩ. Bụng râm ran, chàng sai Tôn đệ đi xin ít cơm chay. Cơm chay thôi nhé, không cá mú gì đâu đấy, chàng hô lớn với Tôn Văn Không sau khi thằng đệ đã đằng vân được một đoạn, khói đen kịt một vùng. Bỗng điện thoại Đường Văn Tăng kêu tít tít. Hình như có tin nhắn, những hai tin. "Chúc Đường trưởng lão thượng lộ", nữ quốc vương gửi. "Have fun", yêu tinh gửi. Đường Văn Tăng hít một hơi dài, lòng trống rỗng, bèn soạn tin nhắn "Okay, thanks, see you", đoạn gửi cho yêu tinh. Tới lượt tin nhắn quốc vương, chàng kìm lòng, xóa luôn, không gửi trả lời.
Ngày xưa các cụ vẫn chém, nào nào, cái đẹp cứu rỗi thế giới. Con rết, ả yêu tinh cứu bậc thánh nhân, haha, cái xấu đấy, có sao đâu. Nó tồn tại đấy, vậy phải có lẽ gì để nó hợp lý chứ.
Kết thúc phim, đạo diễn bắt tay diễn viên yêu tinh, ra chiều cảm ơn: thôi thế nhé, em đã hi sinh hình ảnh vì nghệ thuật rồi. Cảm ơn em đã giúp bọn anh tập này. À, ra đường có khi phải mang khăn che mặt kẻo quần chúng nhận ra. Tối anh gửi cát-xê đầy đủ bằng chuyển khoản :-)
Ở mục
Nhảm